Mục lục
NHẬT KÍ COVID NGÀY THỨ 1:
Sáng dậy nhận ngay kết quả dương tính.
Nếm thử chai nước ngọt, chưa mất vị, hơi ngạt mũi… 1 trang tin nhắn Zalo hỏi han tình hình…
Rất nhiều cuộc gọi, cả công việc và hỏi thăm sức khoẻ… Được cái từ lúc nào mình có cái thói nói to mà còn nói nhiều. Trả lời xong các cuộc gọi thì bị khản cổ (chắc do nói nhiều)
Báo cho y tế phường để khỏi tội trốn khai báo, xác định sẽ ngồi im trong phòng trong mười mấy hôm tới nên bắt đầu tính kế hoạch cho những vụ ăn uống, sinh hoạt, giặt giũ những ngày tiếp theo.
Thật may mắn là trong cái cảnh 1 thân 1 mình, cách biệt trong 1 căn phòng kín thì đã có:
- Gia đình và anh chị em đồng nghiệp luôn quan tâm hỏi han, động viên
- Những anh em F0 đồng cảnh ngộ đang chia sẻ cho nhau cách thức chống dịch, mua gì, ăn gì, như thế nào… (được cái sau dịch chắc sẽ béo)
- Cô em chủ nhà tốt bụng hỗ trợ nhiệt tình đưa cơm đặt tận cửa (tiếc là em đã có chồng nên không thể có được anh)
- Cô bạn bằng tuổi lặn lội mua cho 1 đống đồ ăn, thuốc men, vứt cái bộp trước cửa
- Đàn em nheo nhóc suốt ngày Alo, hỏi han tình hình
Những lúc khó khăn mới thấy được tình cảm của mọi người dành cho mình.
Lâu nay chỉ toàn hay viết tấu hài chứ không viết được nhiều những lời lẽ cảm động sướt mướt. Giờ chuẩn bị làm thêm mấy liều thuốc, xông thuốc và bị chìm vào giấc ngủ. Thuốc trị covid uống vào ngủ rất phê……. - TÌNH TRẠNG HIỆN TẠI:
- Hơi ngạt mũi
- Hơi sốt
- Khản cổ, thỉnh thoảng ho
Ngoài ra tất cả đều rất bình thường, ăn ngủ đều tốt! =))
NHẬT KÍ COVID NGÀY THỨ 2:
Sau hôm đầu tiên ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa thì ngày thứ 2 Covid đến thật nhẹ nhàng và thư thái với một giấc ngủ tròn giấc, bữa sáng đầy đủ và rất nhiều riềng, xả, tía tô…
May mắn là vẫn còn vị giác nên cố gắng tranh thủ ăn uống thả ga. Cơm ăn 3 bữa đầy đủ, hoa quả đầy tủ, thuốc thang, c sủi đầy 2-3 hộp.
Mỗi tội có vài lon bia nằm trong tủ lạnh, mỗi lần mở ra, đóng vào lại như mời chào khiêu khích… nhưng đành nhịn.
Những ngày tiếp sau có lẽ cũng sẽ vẫn bình bình như vậy. Có thể với nhiều người, COVID không đáng sợ bằng cô đơn. Nhưng với 1 thằng FA tiền kỳ như mình thì việc sống trong 1 không gian hẹp, không tiếp xúc gặp gỡ ai cũng là một điều quá đỗi bình thường, chỉ khiến mình hồi niệm về những ngày xưa cũ…
Y tế, uỷ ban cũng đã liên lạc, xong hết thủ tục, đảm bảo ko mắc tội trốn cách ly. Giờ chỉ cần ăn ngủ đủ giấc hóng ngày khỏi bệnh để còn hoà nhập với cộng đồng.
Tình trạng:
Sốt nhẹ: 37,2 độ C
Cúm, ngạt mũi – đỡ hơn hôm qua
Ho khan, ho nhiều khi nói
Chỉ số SOP2 96%-97% (trung bình – hơi thấp)
NHẬT KÝ COVID NGÀY THỨ 3:
Sáng dậy thấy hết ngạt mũi, thấy khoẻ khoắn ngỡ như mình test một cái là ra âm tính luôn giờ. Nhưng mà ngồi được một lúc thì ngạt mũi trở lại – nhưng nhẹ hơn hôm qua rồi.
Vị giác vẫn rất tốt, ăn rất khoẻ – no cũng cố mà ăn. Cuộc sống quanh quẩn trong căn phòng chật hẹp như đang chơi 1 thể loại game sinh tồn nhưng hơi dị ở chỗ là cần hoàn thành nhiệm vụ bằng cách ngốn thật nhiều đồ ăn để mọi thứ trông gọn gàng hơn.
Đến giờ ăn, 1 tiếng chuông bấm cửa vang lên báo hiệu có 1 xuất cơm đã đặt trước cửa. Đánh chén ngon lành, ăn cam, uống nước, uống thuốc, đi ngủ một tí… thật đơn giản… và hơi nhàm chán. Thỉnh thoảng lại lên khơi chuyện với một số đồng chí F0 trong nhóm BẤT TỬ – Chống COVID để so sánh xem phường nào hỗ trợ tốt hơn phường nào, nghe lời chiêu dụ mời chào vào trại cách ly sẽ được hưởng quyền lợi thế nào, cơ hội có ny tốt đến đâu, blabla…
May sao, bên cạnh sự nhàm chán vẫn còn khá nhiều việc để làm. Toàn là hồ sơ sổ sách, phỏng vấn, đánh giá, nhân sự… cảm giác như mình đang làm HR hơn là làm ở phòng MKT =)) Ngoại trừ địa điểm thì cũng chả khác ngồi trên công ty là mấy.
Lâu rồi mới có cảm giác giật thót mình, bồi hồi, lo lắng cho người khác. Nhưng cũng chẳng làm đc gì hơn… May sao mọi thứ đề vẫn ổn…
Ngày thứ 3 nhiễm Covid:
- Vị giác vẫn còn tốt lắm
- Nhiệt độ: ~37 – hơi sốt nhẹ
- Ngạt mũi, ho: đỡ hơn hôm trước nhiều
- SPO2: 95 – 96% (vẫn ngưỡng trung bình, chắc do ngạt mũi khó thở)
- Tự tin giờ test nhanh có khi ra âm tính rồi cũng nên. Nhưng mà đằng nào thì cũng chưa được thả nên cứ thong thả ngồi đợi cho hết triệu chứng đi đã….
NHẬT KÝ COVID NGÀY THỨ 4:
Mọi thứ sinh hoạt cứ lặp đi lặp lại, thay vì cảm giác “háo hức khám phá” như hồi đầu thì giờ mình đã chán Covid rồi, chắc Covid cũng chán, bỏ mình đi rồi… nên bây giờ có test chắc cũng ra âm tính luôn không chừng.
Vị giác rất tốt, hết sốt, hơi ngạt mũi, hơi ho… Không còn ho liên tục khi nói như hôm qua nữa. Nhưng dù sao thì vẫn phải đến ngày thứ 10 mới được có cơ hội tái hoà nhập cộng đồng.
Quanh đi quẩn lại cũng chỉ có ăn, ngủ, làm việc… Hôm nay cô nấu cơm chuyển suất ăn cho mình mấy món toàn rau, cảm giác như ngày ăn chay vậy, thế nên mình cũng dễ tính lạ thường. Vài chuyện vặt vãnh vẫn cứ xảy ra, những rắc rối như là những món quà từ thượng đế, liên tiếp ập đến… cách phản ứng tốt nhất đôi khi lại là KHÔNG LÀM GÌ CẢ. Và cái việc không làm gì, đôi khi nó còn khó hơn cả làm một cái gì đó.
Hôm nay ai đó đang nợ tôi một cái gì đó…
NHẬT KÝ COVID NGÀY THỨ 5:
Viết muộn một chút, … lý do bao biện: “Covid làm cho mọi thứ chậm lại…”
Có lẽ cũng chẳng còn gì mới mẻ để kể về chuyện thuốc thang hay sinh hoạt mùa Covid. Vì với vài hoạt động cơ bản thường ngày trong 1 không gian bó hẹp thì quanh đi quẩn lại cũng chỉ có vậy. Hôm nay tình trạng đã đỡ hơn hẳn rồi, không còn sốt, không ngạt mũi, chỉ còn hơi khan cổ và thỉnh thoảng ho. Chắc hết Covid thật rồi đấy…
Đầu tháng chẳng phải, cuối tháng cũng không. Vậy mà hôm nay trong thẻ lại hết tiền… may sao đã nhanh chóng có pha cấp cứu hồi sức cho ví tiền để nó sống dậy. Dành cả 1 ngày để làm công việc kế toán tài chính cá nhân và định hình lại cách thức quản lý chi tiêu trong thời gian tới. Tính ra thời điểm covid đang giúp mình giảm chi được rất nhiều khoản, chủ yếu như đi lại, ăn uống, nhậu nhẹt… Không biết hậu Covid thì sẽ ra sao… Có lẽ nên chuẩn bị kế hoạch chuyển về gần cty để đi bộ đi làm cho tiện. 😁
NHẬT KÝ COVID NGÀY THỨ 6:
Đã hết COVID rồi, tôi muốn được đi làm…
NHẬT KÝ COVID NGÀY THỨ 7:
Hôm qua – hết covid rồi, hết có gì để viết !!!
Một đoạn viết cuối cho chuỗi ngày COVID
“Về khai báo phường em nhé! Em dương tính rồi!” – Một đoạn viết cuối cho chuỗi ngày COVID.
Sáng 18/01, thức dậy với tràn trề sinh khí. Tự nhủ hôm nay là ngày cuối cùng trong chuỗi 10 ngày quanh quẩn trong phòng. Mình sẽ đi ăn một bát bún thật to, tự sắm cho mình một bộ đồ thật bảnh, con tim hân hoan đập rộn ràng, sau bao ngày chờ đợi thì hôm nay cũng tới, đi lên phường làm giấy… hết hạn cách ly.
Chiều 18/01, cả Thế giới như sụp đổ: “Về khai báo phường em nhé! Em dương tính rồi!”
Từ ngày mùng 8 bắt đầu phát hiện mình nhiễm dương tính, những biểu hiện rất nhẹ. chỉ số CT cũng cao – triệu chứng cũng chẳng có gì đáng lo ngại. Về phòng mình lại thuốc thang, được 4 hôm thì thấy đỡ hẳn. Tự test nhanh cũng đã thấy âm. Nghĩ còn tận 6 ngày mà bị nhốt thế này kể cũng hơi chán, nhưng chắc cú là trong người hết virus lâu rồi… Quanh quẩn trong phòng, ăn, nằm, làm việc… đến ngày thứ 8, 9 đều tự test thấy ra âm.
Chắc mẩm, đến ngày thứ 10 đi test kiểu gì cũng âm thôi! Nhưng rồi cuộc sống luôn ban tặng những điều thật bất ngờ!
Không chấp nhận kết quả test nhanh tại phường:
- Chắc chắn là anh chị test sai rồi. Em muốn test lại lần nữa…
- Em về khai báo phường, tiếp tục cách ly em nhé! Nếu thấy ổn thì 7 ngày sau quay lại…
- Nhưng mà em đang rất ổn mà! (Nghĩ thầm: không những thế còn đẹp trai nhất trong số những người đang đến test tại đây nữa!)
Hậm hực bắt xe đi thẳng đến Thu Cúc TDH test PCR – đóng cửa – không nhận test nữa e ạ!
Bắt thêm chuyến xe nữa đến Thu Cúc Thuỵ Khuê test cho bằng được. Nhất định là phường test sai rồi…
Sáng mai hồi hộp chờ tin báo! – Dương tính. CT 32. Ủa… Tưởng trên 30 là âm tính chứ nhỉ ?!?!
Việc mình tiêm mũi vắc xin thứ 2 khá muộn, lúc nhiễm cũng vừa đúng cách mũi tiêm thứ 2 được 3 ngày. Thành ra chắc cũng chẳng có tác dụng gì. Như 1 người chỉ tiêm 1 mũi vắc xin bị nhiễm covid – khá nhẹ, nhưng khó dứt và dai dẳng… Chấp nhận về phòng tiếp tục chiến đấu.
/// Những ngày điên chống Covid. ///
Nếu như 10 ngày hôm trước tự tin, lạc quan vì mình bị nhẹ bao nhiêu thì đến giờ hoảng loạn bấy nhiêu. Bị nhẹ mà mãi không dứt mới chết chứ.
Những viễn cảnh tồi tệ ập đến. Liệu tình hình sẽ ngày càng xấu đi, đang rất ngóng gặp mọi người, sắp tết rồi – hay lại “xuân này con không về”, mấy hôm tới thì chuyện tiền nong, ăn uống, sinh hoạt biết tính thế nào đây, uống thuốc gì bây giờ…
Lục lại trong đống bạn bè có ai đã từng bị và khỏi Covid, uống thuốc gì, như thế nào, liều nặng – nhẹ… và phương án cuối cùng luôn là All in. Như một kẻ điên cuồng hoảng loạn đang vùng vẫy khỏi sự tuyệt vọng. Không biết có quá cực đoan hay phản khoa học không, nhưng mà… tất cả các loại thuốc của phường được phát – uống. Tất cả các loại thuốc triệu chứng còn dư hôm trước – uống tiếp lượt 2. Mua thêm thuốc kháng sinh các loại, liều cao và nhiều loại thuốc được mách bảo – uống tiếp. Xông hơi, uống luôn cả nước xông. Nước muối trước giờ chỉ dùng xúc miệng, giờ dốc thẳng vào mũi để nó chảy xuống.
4 ngày liên tiếp, không khổ vì bệnh nhưng mệt lả đi vì thuốc và những áp lực, suy nghĩ trong đầu… không chịu nổi nữa, quyết định đi test PCR lần nữa – không còn tự tin như trước mà hồi hộp chờ đợi kết quả. 7-8 tiếng chờ đợi, chốc chốc lại xem điện thoại, check tin nhắn, zalo, email… cũng chẳng có gì phản hồi – mệt lả đi vì thuốc và đi ngủ.
Đến sáng mai tỉnh dậy nghĩ, thôi xong rồi… chắc vẫn chưa qua, liền gọi lên lục lại thông tin, tên tuổi thì thấy báo ghi sai SĐT nên không báo được (chắc ghi xấu nên xem nhầm). Tin nhắn báo về… Ơn trời…